Người mẹ đã tỏ ra rất cảnh giác.
Theo báo Đời sống pháp luật có bài Con gái mừng rỡ khi được "giáo viên" vẽ ký hiệu lạ trên tay, nhưng vừa nhìn thấy bà mẹ lập tức báo cảnh sát. Nội dung như sau:
Việc đưa con đi học luôn là nỗi lo thường trực của các bậc cha mẹ. Ở nhà, phụ huynh có thể giám sát con mọi lúc, phát hiện kịp thời mọi vấn đề. Nhưng khi đến trường, trẻ phải tiếp xúc với hàng trăm người lạ, dù có camera an ninh thì cũng không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Mới đây, cộng đồng mạng Trung Quốc dậy sóng với câu chuyện về một hình vẽ lạ trên tay bé gái. Sau giờ tan học, cô bé đang đi bộ về nhà cùng bạn bè thì tình cờ gặp một người phụ nữ tự xưng là giáo viên dạy khiêu vũ tại trung tâm.
Người này đề nghị các em thử nhảy vài động tác. Nếu nhảy tốt, trẻ sẽ được tham gia lớp học miễn phí. Các bé hào hứng làm theo. Sau đó, "giáo viên" chọn 2 em nhảy xuất sắc nhất, vẽ biểu tượng lạ lên cánh tay và bảo rằng mang ký hiệu này đến sẽ nhận quà.
Cô bé vui mừng khoe "phần thưởng đặc biệt" với mẹ. Hầu hết phụ huynh có thể không để ý, nhưng người mẹ này kiên trì hỏi han chi tiết. Nghe xong, cô hoảng hốt gọi ngay cảnh sát.

Hình vẽ lạ trên tay bé gái
Quan sát kỹ hình vẽ, cô nhận định đây là ký hiệu đánh dấu của tội phạm buôn người - thủ đoạn phổ biến để theo dõi và bắt cóc trẻ em. Nếu không phát hiện kịp thời, con gái cô rất có thể đã bị đám người xấu nhắm đến.
Sau khi bài đăng của bà mẹ được chú ý trên MXH, phản ứng từ cư dân mạng bùng nổ ngay lập tức: "Tôi từng thấy ký hiệu này trong tài liệu cảnh sát!", "May mà mẹ phát hiện kịp, chậm chỉ 1 ngày là mất con!"... Hàng loạt phụ huynh chia sẻ hình ảnh tương tự từ các vụ việc trước đó, khiến cả cộng đồng rùng mình và nhận ra thủ đoạn này phổ biến hơn chúng ta tưởng.
Chính những chiêu trò nguy hiểm như vậy càng khiến các bậc cha mẹ lo lắng, bởi khi trẻ lớn lên và ra đường, không ai có thể bảo vệ con 24/7. Bọn buôn người luôn nhắm vào trẻ em vì các em còn non nớt, dễ tin người lạ và chưa nhận thức đầy đủ về nguy hiểm. Vụ việc này chính là lời cảnh tỉnh đắt giá, rằng chỉ cần lơ là 1 phút, con bạn có thể rơi vào tầm ngắm của kẻ xấu.
Cha mẹ nên làm gì để bảo vệ con cái khỏi bọn buôn người?
Vụ việc trên không phải là trường hợp đầu tiên, nhưng nó đã đánh thức hàng triệu phụ huynh. Thủ đoạn của bọn buôn người ngày càng tinh vi và ai cũng có nguy cơ trở thành mục tiêu tiếp theo bất cứ lúc nào. Đừng chờ đến khi sự cố xảy ra mới hối hận!
Bạn hoàn toàn có thể giảm thiểu rủi ro chỉ với 4 bước đơn giản, dễ áp dụng ngay từ hôm nay:
1. Hãy kiểm tra cơ thể con hàng ngày và hỏi han chi tiết từng hoạt động
Mỗi tối, bạn chỉ cần dành 2 phút để quan sát tay chân, quần áo của con xem có hình vẽ lạ, vết bầm hay vật lạ nào không. Thay vì hỏi chung chung "Hôm nay con học gì?", hãy gặng hỏi cụ thể "Con có gặp ai lạ không? Ai cho con cái gì?"... 90% dấu hiệu nguy hiểm bị bỏ qua chỉ vì phụ huynh bận rộn, nhưng phát hiện sớm chính là chìa khóa cứu con kịp thời. Một thói quen nhỏ này có thể bảo vệ con cả đời.
2. Dạy con cảnh giác và nhận diện ngay các thủ đoạn lừa đảo
Hãy hướng dẫn con tuyệt đối không đi theo người lạ, không nhận quà kẹo từ ai và kêu cứu thật to "Cứu con với! Bố mẹ ơi!" nếu bị kéo đi. Trẻ từ 5-10 tuổi rất dễ bị dụ vì tính tò mò, nên bạn cần luyện tập hàng tuần qua trò chơi đóng vai chỉ 10 phút mỗi lần để con phản xạ tự động mà không cần suy nghĩ.

Cha mẹ cần dạy con cách nhận dạng kẻ xấu và cách phản ứng khi đi lạc hay gặp vấn đề
3. Trang bị thiết bị định vị và hẹn trước điểm gặp cố định khi lạc đường
Hãy mua đồng hồ GPS hoặc vòng tay định vị để theo dõi vị trí con thời gian thực qua ứng dụng điện thoại. Đồng thời dặn con rằng nếu lạc đường thì phải đứng yên tại cổng trường hoặc địa điểm quen thuộc, tuyệt đối không tự chạy lung tung. Bọn buôn người thường lợi dụng sự hoảng loạn của trẻ để bắt cóc, và thiết bị định vị sẽ giúp bạn tìm con trong 5-10 phút đầu tiên - khoảng thời gian vàng quyết định sống còn.
4. Báo cảnh sát ngay lập tức khi nghi ngờ bất cứ dấu hiệu lạ nào, không được chần chừ
Nếu phát hiện điều gì bất thường, hãy gọi ngay cho cơ quan chức năng thay vì nghĩ "chắc không sao" hay "để mai xem". Mỗi phút chậm trễ sẽ làm nguy cơ tăng gấp đôi.
Theo thông tin từ báo Đời sống pháp luật "Hội cha mẹ TP.HCM tranh cãi kịch liệt BÀI TOÁN lớp 3 cực đơn giản này: Đáp án 45 rõ ràng, vẫn bị cô chấm sai?", nội dung chính như sau:
Mới đây, một ông bố ở TP.HCM đăng tải lên mạng xã hội bài toán tưởng chừng đơn giản của con lớp 3 nhưng lại khiến cộng đồng phụ huynh bàn cãi sôi nổi.
Đề bài như sau: "Cô Mai chuẩn bị phần thưởng cho các bạn học sinh giỏi vào dịp cuối năm. Mỗi phần thưởng cô để vào 2 quyển truyện và 3 quyển vở. Hỏi 9 phần thưởng như vậy có bao nhiêu quyển truyện và quyển vở?".
Cậu bé làm bài:
Số quyển truyện: 9 × 2 = 18 (quyển)
Số quyển vở: 9 × 3 = 27 (quyển)
Kết luận: "Có 18 quyển truyện và 27 quyển vở".
![]()
Thế nhưng cô giáo lại chấm sai, cho rằng đáp án đúng phải là:
(2 + 3) × 9 = 45 (quyển).
Theo ông bố, con mình làm đúng logic: đề hỏi "bao nhiêu quyển truyện và quyển vở" thì phải trả lời rõ từng loại. "Nếu muốn tính tổng thì phải hỏi rõ là 'tổng cộng có bao nhiêu quyển truyện và vở' chứ?", anh viết. Nhiều phụ huynh cũng đồng tình, cho rằng cách diễn đạt trong đề chưa thật chặt chẽ. Câu hỏi có thể hiểu theo hai hướng. Một là tổng số quyển, hai là từng loại. Với học sinh lớp 2, con đọc vậy thì hiểu theo kiểu tách riêng cũng không sai.
Tuy nhiên, giáo viên và nhiều người trong ngành lại có lý lẽ riêng: đây không phải bài toán đếm đơn thuần, mà là dạng bài luyện kỹ năng "tính giá trị biểu thức" trong chương trình Toán lớp 3.
Theo đó, bài toán yêu cầu học sinh vận dụng quy tắc "tính trong ngoặc trước, ngoài ngoặc sau", nên cách lập biểu thức đúng phải là: (2 + 3) × 9 = 45 (quyển).
Cô giáo chấm sai không phải vì "cố chấp", mà vì bài này đánh giá khả năng hiểu ngữ nghĩa toán học, chứ không chỉ kiểm tra kết quả. Nếu học sinh chỉ tách riêng 9×2 và 9×3, bé đúng về mặt tư duy số học, nhưng chưa vận dụng được kiến thức trọng tâm của bài học, đó là lập biểu thức theo tình huống.
Một phụ huynh chia sẻ: "Nếu bài này ở lớp 2, cách làm của bé là hoàn toàn đúng. Nhưng khi đã học sang lớp 3, yêu cầu đổi khác. Giáo viên cần xem học sinh có hiểu vì sao phải đặt dấu ngoặc hay không. Mục tiêu không phải là 45 hay 18+27, mà là cách tư duy".
Người này cũng cho rằng, việc phụ huynh thắc mắc là điều dễ hiểu, bởi Toán tiểu học không chỉ dạy tính, mà dạy cách lập luận bằng con số. Khi cha mẹ không nắm được chương trình, dễ rơi vào mâu thuẫn "đúng kiểu người lớn, sai theo sách giáo khoa".
Tranh cãi quanh bài toán nhỏ này cho thấy một thực tế: nhiều bài Toán tiểu học có cách diễn đạt chưa thật rõ ràng, khiến học sinh dễ hiểu theo nghĩa tự nhiên, còn giáo viên thì chấm theo mục tiêu bài học. Vì vậy, việc thống nhất cách hiểu là rất quan trọng.
"Nếu đề muốn kiểm tra biểu thức, cần viết: 'Hỏi 9 phần thưởng có tất cả bao nhiêu quyển truyện và vở?'. Còn nếu chỉ hỏi từng loại, nên ghi rõ: 'Có bao nhiêu quyển truyện? Bao nhiêu quyển vở?'. Trẻ lớp 3 không thể tự phân biệt ý ngữ pháp mơ hồ như người lớn", một người góp ý.
Câu chuyện "bài toán 9 phần thưởng" hóa ra lại phản chiếu một xung đột quen thuộc trong giáo dục hiện nay: cha mẹ hiểu theo cuộc sống, còn nhà trường dạy theo chương trình. Người lớn có thể đúng theo kinh nghiệm, nhưng trong lớp học, giáo viên cần dạy đúng trọng tâm để rèn tư duy, chứ không chỉ tìm đáp án.
Và đôi khi, điều quan trọng nhất không phải là "ai đúng ai sai", mà là làm sao để cả cô và phụ huynh cùng nhìn về một hướng, giúp con học hiểu chứ không học vẹt. Bởi nếu cha mẹ chỉ chăm chăm "bảo vệ đáp án của con" mà quên tìm hiểu vì sao cô chấm vậy, thì mỗi bài toán nhỏ lại trở thành một "cuộc chiến người lớn".
Còn với học sinh, một phép tính có thể sai nhưng nếu hiểu được cách suy luận, đó mới là "đáp án đúng" cho hành trình học tập dài lâu.




















